Cô hậu bối lúc nào cũng dịu dàng, trong sáng và dễ thương mỗi lần nhìn thấy. Nhưng tôi đã có vợ. Một ngày nọ, khi đang làm thêm giờ, cô hậu bối dễ thương ấy đã ở lại giúp tôi… trong văn phòng chỉ còn hai chúng tôi. Cô ấy pha cà phê cho tôi, nhưng tay trượt… và thế là quần áo tôi dính đầy cà phê. “Tiền bối… xin lỗi anh. … Nhà em gần đây, anh đến nhà em thay quần áo nhé.” “Rồi tiện thể, nếu lỡ chuyến tàu cuối, anh cứ ở lại nhà em luôn.” …Hử? Đây là lời mời gọi sao? Không, không thể nào… Chắc không phải vậy đâu. Cuối cùng, tôi quyết định để cô ấy cho ở nhờ. Nhưng rồi… “Tiền bối… em say rồi… Em làm nũng một chút được không?” Trong lúc uống rượu tại nhà, bất ngờ thay, cô ấy bắt đầu ve vãn tôi… Cặp ngực trắng mịn căng tròn và làn da đẹp mộc mạc không trang điểm của cô ấy… khiến tôi mất hết lý trí và lao vào khát khao chiếm lấy cô.
